“Ước Gì”

Ước gì đất nước Việt Nam,
Ai ai cũng kể anh em một nhà
Ước gì dải đất gấm hoa
Hương thơm lan rộng khắp cùng năm Châu.
Ước gì có một chiếc cầu,
Là dây ‘thông cảm’ người người gần nhau.
Ước gì khắp hết địa cầu,
Chiến tranh chấm dứt, hòa bình nơi nơi.
Ước gì có phép nhiệm mầu,
Để cho cha mẹ sống đời với con.
Ước gì chồng vợ sắt son,
Chung lo hạnh phúc nhà nhà yên vui.
Ước gì cô bác gần xa,
Làm ăn phát đạt cuộc đời nở hoa.
Ước gì bạn hữu quen, thân
Vui tươi cởi mở, với nhau thật thà.
Ước gì anh chị em mình,
Thương yêu, mạnh khỏe, con ngoan nên người,
Uớc gì con cháu chúng ta,
Công thành danh toại, ý mai sau giúp đời,
Ước gì tất cả học sinh,
Trau dồi tiếng Việt, để Việt Nam vẫn còn.
Tôi mong, tôi ước thật nhiều,
Làm sao nói hết những điều tôi mong.

 

Cô Ỷ Bình